Phật giáo và đời sống

Lạm bàn về bản giác và tâm linh 1

Hạnh phúc nhất khi mình đang sống Tin được mình và được phép tin mình Cùng sẻ chia với mỗi mỗi chúng sinh Giúp tất cả bớt vơi niềm khổ não.

Cuộc sống hôm nay phức tạp quá, an ổn quá, nhiều vận may thành đạt và cũng nhiều vận không may làm thay đổi một đời người.

Người ta tin và chẳng tin vào những gì mình đang có. Vẫn cứ sống chân – giả lẫn lộn, quyết định theo cảm tính, nhận xét theo cảm tình rồi đối xử, phán xét, quyết định. Khi chợt nhận ra rằng mình không tin được mình, vội đi tìm tâm linh, ngoại cảm, mời gọi những thế lực siêu nhiên, vô hình để xin ý kiến. Văn hóa của tổ tiên, truyền thống ngàn đời thì bỏ qua vì cho rằng “mê tín”. Nhưng, những lời phán xét của đồng cốt dựa nhập thì lại nhất nhất tuân theo. (Trong Kinh Lăng nghiêm Phật dạy “mộc thạch tà tinh, quỷ mị hấp thụ linh khí lâu đời thành ma, nói pháp giải thoát, khuyên người ăn chay, làm lành lánh dữ, như vị giải thoát, hiển hiện thần thông, diệu đoán, làm mê hoặc lòng người chỉ được nhất thời, chán rồi bỏ đi, khi ấy cả thầy lẫn trò đều vào địa ngục”)

 

Thật là đáng thương, chỉ vì vô học, đam mê danh vọng, chẳng tin được mình, lạm dụng phước báo lây họa người khác. Luật Nhân quả không chừa một ai, bồ tát sợ nhân, chẳng gieo duyên nhiều, chỉ phương tiện độ, chúng sinh sợ quả, tạo tác bạo nghiệp, chuốc họa oán đối, vui sướng nhất thời, tạo đắc ý mình trong một lúc nhưng để quả báo họa cho con cháu, liên lụy nhiều người, thật là thất đức.

Muốn thoát được khổ phải biêt răn mình, ít muốn, biết đủ, biết sợ, biết thẹn, đừng quá đam mê, đắm chìm lợi dưỡng như kẻ đắc thắng chỉ biết hiện tại, qua cầu rút ván, chẳng nghĩ ngày mai tuổi tác già lụn, cháu con bê trễ, của tiền về cát bụi để rồi hối tiếc ngậm ngùi, tội báo vẫn còn, thân sau trả nợ, gia tộc đoạn diệt, bản thân sa vào địa ngục muôn đời, muôn kiếp.

Tiếng xấu nghiệp oán

Gieo trong nhân gian

Là kẻ gian tham

Muôn đời không dứt.

Đôi lời tâm huyết

Nhắn nhủ bạn bè

Mau tỉnh cơn mê

Quay về nẻo giác

Lên bờ giải thoát

Biết niệm di đà

Thương sót muôn loài

Từ bi bình đẳng

Đó là lẽ thật

Của pháp tu thân

Bằng hữu xa gần

Cảm thông đừng trách.