Phật giáo căn bản
Lục Hòa Cộng Trụ – làm lên sức mạnh của Tăng Già.
“Này các Tỳ kheo, Tỳ kheo phải sống cảnh giác, chánh niệm tỉnh giác, thiền tịnh, hoan hỷ, tín thanh và ở đây quán tri đúng thời trong các pháp thiện..
Lục Hòa Cộng Trụ – làm lên sức mạnh của Tăng Già.
Một thời, Đức Phật dạy các Tỳ-kheo: Này các Tỳ-kheo, có tấm vải kāsi (Ba-la-nại), hoàn toàn mới, có sắc đẹp, cảm xúc dễ chịu, và có giá trị lớn. Này các Tỳ-kheo, có tấm vải kāsi bậc trung, có sắc đẹp, cảm xúc dễ chịu, và có giá trị lớn. Này các Tỳ-kheo, có tấm vải kāsi cũ, có sắc đẹp, cảm xúc dễ chịu, và có giá trị lớn. Và này các Tỳ-kheo, có tấm vải kāsi cũ kỹ dùng để gói các châu báu, hay được đặt vào trong một hộp có hương thơm.
Cũng vậy, này các Tỳ-kheo, nếu Tỳ-kheo mới tu hành, giữ gìn giới luật theo thiện pháp, Ta nói rằng vị Tỳ-kheo ấy có sắc đẹp. Này các Tỳ-kheo, ví như tấm vải kāsi có sắc đẹp ấy, này các Tỳ-kheo, Ta nói rằng người này là giống như ví dụ ấy.(Theo Tăng chi III, phẩm Hạt muối)
Thời đức Phật còn tại thế hàng Tăng bảo căn tánh lanh lẹ, phước trí nhị nghiêm, giới thể tròn đầy, tu chứng rõ rệt (thời chánh pháp). Vì thế đức Phật khai ngộ, độ mê đạt đến lý chơn thường, phổ độ quần sanh, việc hoằng hóa độ sanh của Ngài đã đưa nhân loại số đông phước trí nhị nghiêm, trí tánh thường minh đạo tâm bất thối, kết thành tinh hoa bằng “Tam tạng giáo điển”- ngày hôm nay ta được thừa hưởng.
Tuy nhiên:
Nếu phải đường đời bằng phẳng cả,
Anh hùng hào kiệt có hơn ai
trên đường hành đạo của Ngài cũng gặp lắm chông gai, như nhóm lục sư phá hoại, Đề Bà Đạt Đa chống đối và muốn tiêu diệt đạo giải thoát của Ngài. Chẳng những Ngài không tị hiềm với phần tử trên, mà Ngài vận sức Từ Bi, Trí Tuệ để chinh phục hàng ngoại đạo, ma quân, trở về với con đường chân, thiện, mỹ, tự tại giải thoát và giác ngộ. Đức Phật còn khẳng định nếu không có Đề Bà Đạt Đa phá hoại thì Ngài khó thành đạo sớm.
Ngày đức Phật sắp song lâm tịch diệt Ngài gọi tứ chúng đệ tử Phật để giáo thị lần cuối: … “ Sau khi ta nhập diệt mà các ông biết tôn trọng Ba la đề mộc xoa và giữ giới thanh tịnh đạo pháp sẽ được cửu trụ…”
Cách Phật đã xa, Tăng đoàn thiếu tinh tấn, chuyên cần thanh tịnh. Vì thiếu ngũ hạ dĩ tiền chuyên tinh giới luật, ngũ hạ dĩ hậu phương nải thính giáo tham thiền thọ giới mà ít trì giới, hoặc thọ giới mà học giới chưa chuyên sâu, nên phạm giới và khuyết giới chúng ta không am tường, đây là một lỗi lớn cho hàng Tăng bảo và Bổn sư của giới tử giáo bất nghiêm sư chi đoạ!
Trong thời xã hội nhiều biến có nhiễu nhương, đất nước trong xu hướng kinh tế thị trường mở cửa, tam độc, ngũ dục có chỗ dung thân, nào: tệ nạn xã hội, ma túy, bệnh thế kỷ, trà đình tửu điếm lan tràn và đang thiêu đốt nhân loại và tứ chúng. Đệ tử Phật nếu không có tam vô lậu học kìm chế răn đe và chí hướng xuất trần thượng sĩ thì từ chỗ lý học kiến văn mà bỗng sớm trở thành Kẻ Tăng Thượng Mạng. Đã đành rằng “ Tu không học là tu mù” nhưng “học mà không tu là học gạo”, nếu chỉ bằng Ngôn thuyết – Văn từ thì trong thời buổi văn minh công nghệ sách vở tràn lan, tìm vào đâu cũng có Kinh sách, tài liệu, luận văn Phật học. Băng dĩa của các Cao Tăng Thạc Đức, Hiền giả cao minh bị để lẫn trong ngụy biện quần thư hằng hà thì kiến chấp mê lầm làm sao tránh khỏi? Chỉ khi chúng ta cùng vui trong Lục Hòa Cộng Trụ lúc đó chúng ta mới thục sự là những Quyến Thuộc Bồ Đề làm lên sức mạnh của Tăng Già Hòa Hợp. Hơn thế nữa, nương nhờ uy đức của các bậc Tôn túc Trưởnng lão Hòa Thượng chúng ta mới có được thuận duyên để luôn phản quang tự kỷ, phát túc siêu phương, tâm hình dị tục, thiệu long thánh chủng, chấn nhiếp ma quân, dụng báo tứ ân bạt tế tam hữu. Người phát tâm xuất gia, xuất phiền não gia, xuất tam giới gia. Mỗi chúng ta phải tuân theo quỹ đạo của đường giải thoát, giác ngộ vượt khỏi con đường sanh tử sanh tử sự đại.
Đối với tự thân cần cầu tam bảo chứng minh, phát lồ sám hối, hạ thủ công phu, thọ trì giáo điển, tha lực tam bảo chứng minh gia bị cho ta cải ác tùng thiện, tội tự tiêu diệt.
Này các Tỳ kheo, hãy an trú vào lợi ích của học tập, cho trí tuệ tối thượng, cho lỏi cây giải thoát, cho niệm được tăng trưởng… (Kinh PTNV số 46).
Này các Tỳ kheo, Tỳ kheo phải sống cảnh giác, chánh niệm tỉnh giác, thiền tịnh, hoan hỷ, tín thanh và ở đây quán tri đúng thời trong các pháp thiện.. (Kinh PTNV số 47)
Những vị thực hành theo pháp môn này thời có hy vọng đoạn trừ được khổ đau.
Thay cho lời kết:
Tôn giả Pun-na-ka:
Nếu chúng chuyên tế đàn,
Nhưng không thể vượt qua,
Già chết với tế đàn,
Thời ai sống ở đời,
Trong thế giới Nhơn, Thiên,
Ðã vượt qua già chết,
Ai được vậy, thưa Ngài,
Con hỏi đức Thế Tôn,
Ngài trả lời cho con?
.Thế Tôn trả lời rằng:
Hỡi này Pun-na-ka,
Ai tính toán cao thấp,
Ước lượng vậy ở đời,
Ai không bị dao động,
Bất cứ đâu ở đời,
An tịnh, không phun khói,
Không phiền não, không cầu,
Vị ấy vượt già chết,
Ta nói lên như vậy.